Thứ Tư, 22 tháng 5, 2019

Có nhiều lúc trong cuộc đời bạn muốn bỏ trốn

Có nhiều lúc trong cuộc đời bạn muốn bỏ trốn hoặc không muốn gặp ai hết.

Đó có thể là những lúc nhiều việc nhưng nguyên nhân bạn muốn bỏ trốn không phải vì nhiều việc mà là cảm giác thất bại. Nhiều việc và nhiều việc thất bại, không suôn sẻ, bị đánh giá tệ, bị chê trách dù bạn đã thật sự làm hết khả năng (hoặc không hết khả năng của bạn cho việc đó, vì 1 phần khả năng của bạn phải cân cho các việc khác cùng lúc đó). Và bạn cảm thấy cuộc đời này thật là chán vì sự cố gắng không có ý nghĩa gì lúc này cả, bạn quay ra nghi ngờ năng lực của bản thân, bạn đánh giá cộng sự và những người bên cạnh cũng chán chẳng khác gì cuộc đời này cả. Thế nên bạn muốn trốn hoặc không muốn gặp ai hết.

Đó có thể là những lúc bạn cảm thấy vô cùng mệt mỏi kể cả việc ăn uống hay ngủ nghỉ cũng làm bạn mệt mỏi nhưng nguyên nhân bạn muốn bỏ trốn không phải vì mệt mỏi mà vì tâm trạng đang ở sát đất của bạn. Bạn thất vọng về mọi thứ kể cả món ăn yêu thích cũng thấy thất vọng vì nó không ngon, kể cả thời gian ngủ cũng làm bạn thất vọng vì thời gian không giúp đẩy lùi những rối bời trong đầu và kéo tâm trạng bạn lên được. Dù vẫn chìm trong cơn ngủ mệt mỏi rồi sáng hôm sau bạn cũng thức dậy với đúng những bộn bề đó hoặc hơn vì cộng thêm áp lực thời gian. Và bạn cảm thấy cuộc đời này thật chán, những vai trò trong đời làm bạn chán, những mối quan hệ làm bạn bực dọc và chẳng còn lý do gì để duy trì nữa khi bạn đang mệt mỏi thế này. Thế nên bạn muốn trốn hoặc không muốn gặp ai hết.

Đó có thể là những lúc bạn cần sự an ủi, động viên nhưng chẳng đứa nào thèm nói và bạn muốn bỏ trốn không phải vì không được an ủi, động viên mà vì có quá nhiều đứa an ủi, động viên và bạn thấy chẳng cần nữa. Và cuộc đời này lại trở nên chán ngắt vì tụi nó chẳng an ủi khi cần và chẳng bơ khi mình không cần nữa. Bạn nghĩ đến việc tại sao mình không thể sống như người tàng hình hoặc chỉ hiển thị bằng tín hiệu thôi để vẫn có thể nhận biết sự hiện diện của nhau nhưng đừng nhìn thấy những điều như là đôi mắt đỏ hoe hay body ngày càng mập hay đôi giày không được sạch sẽ lắm. Cái cách vận hành đó cũng chán chẳng khác gì cái cảm xúc này. Thế nên bạn muốn trốn hoặc không muốn gặp ai hết.

Đó có thể là những lúc bạn vừa mới hả hê chửi đứa nào đó xong bạn lại chẳng thấy hả hê nữa, cũng không hối hận gì, cũng chẳng muốn chửi đứa khác để tìm cảm giác hả hê tiếp. Chỉ đơn giản bạn muốn bỏ trốn vì bạn thấy rằng những việc đó, cảm giác hả hê đó thật vô nghĩa, đứa kia có thể tổn thương hay gì đó bạn cũng không còn quan tâm, bạn có thể hối lỗi hay gì đó bạn cũng không còn quan tâm, bạn chỉ quan tâm là bạn không còn quan tâm gì cả. Và bạn lại chán cuộc đời vì cuộc đời chẳng có gì để bạn quan tâm. Cảm hứng mỗi ngày, mỗi lúc trở thành thức gì đó khó hình dung và dĩ nhiên khó đạt được vì chán đó. Thế nên bạn muốn trốn hoặc không muốn gặp ai hết.

Nhưng thực tế là bạn không thể trốn (hoặc chỉ một lúc chui vào toilet thôi) và cũng không thể không gặp ai hết. Nhưng bạn hoàn toàn có thể sống như đang trốn và biểu hiện như không gặp ai hết. Nhưng chắc chắn như vậy là không đủ cho sự chán đời này. Và điều bất hạnh là bạn cũng không biết làm gì tiếp theo ngoài việc trốn, không gặp ai hết và đợi cho cơn chán này đi qua.

Thứ Ba, 7 tháng 5, 2019

Tản mạn đêm khó ngủ

Khó ngủ không phải vì khó ngủ mà vì hồi chiều uống bình cafe... à bonus lý do không ngủ được là dù cái nhà nhỏ xíu nhưng mỗi người ngủ 1 nơi, Bảo ngủ sàn phòng khách, thằng Bò sẽ theo ba ngủ, mình ngủ sàn cứng bị đau người, nằm võng thì đau cổ, nằm sofa thì nóng lưng mà vào phòng ngủ quạt mát nệm êm thì lại ko yên tâm thằng Bò có phát sốt lại hay ko, mà ko yên tâm ngủ ko sâu hay nằm mơ linh tinh, chạy ra dô thăm chừng Bò... nói chung là vẫn chưa ngủ được
Đi dạy về tới nhà hơn 10h đói mệt xỉu đang ăn cơm thì Bò hỏi sao mẹ về trễ quá vậy con với ba sẽ đập cho mẹ một trận. Ôi zời ơi dạo này thằng em khủng hoảng ngôn ngữ quá phải dành thời gian chỉnh đốn lại mới được, đầu tiên cần chỉnh từ thằng ba trước :))
Ăn uống xong thường sẽ bị tỉnh + cafe nên hậu quả là giờ này chưa ngủ được dù hôm nay rất là mệt :( 
Sáng sau khi cho Bò ăn sáng uống thuốc thì quay ra dọn rửa rồi lại quay dô dụ nó ăn thêm bánh uống sữa vì hôm nay nó bịnh nghỉ học. Đi làm trễ nên Bảo chở đi nắng nôi lên tới cty vã mồ hôi. Vừa đến cty lao vào làm rồi họp rồi họp rồi làm quay cuồng đến hơn 5h chiều 🤯 break được 15 đi mua cf và hamburger ăn. Brief vội task cho team rồi lại vèo đi dạy, nói nói nói hoa cả mắt rồi lại vèo đi về vì đói quá ko đủ bình tĩnh ngồi đợi bus phải đi grab. Nghĩ mình thật có tâm và đam mê vì lương đi dạy ko đủ bù tiền grab chạy ngược chạy xuôi hihi. 
Tối về đến nhà còn phải trả lời hàng chục pm vì nhiều thứ đang rush ôi cảm thấy mình đã trải qua 1 ngày năng suất cao cuối tháng lãnh lương thấy thật xứng đáng =)) 
Hnay lại tám với hội xàm về việc dạy con, có bà Lu chưa có con thì khá serious do không hình dung được mức độ theo từng độ tuổi của em bé còn 2 phụ huynh kia dù con nhỏ hơn vài tháng nhưng ko giống case nhau lắm. Thoai thì mẹ con mình lại học lẫn nhau, ngẫm lại em bé Bò di truyền khả năng ngôn ngữ của mẹ nên mẹ phải học cách hiểu em để treat em thôi. Ngày xưa mẹ còn ngổ ngáo hỗn láo hổ báo hơn nhiều ^^! Nên hi vọng mẹ có chút insight để điều chỉnh Bò. Mẹ tin Bò là em bé tình cảm, yêu thương gia đình nên em sẽ sớm hiểu chuyện thôi. Không hiểu thì mẹ sẽ dùng ngôn ngữ để phạt con, đánh ko khóc chứ nói touching là khóc liền, con tui chứ con ai haha

Lâu lâu nghĩ ngợi sao cuộc sống của mình toàn con cái. Thật ra có những lúc mình coi phim Hàn rồi rung động như fangirl :)) những lúc đó muốn ôm chồng để chia sẻ cảm giác yêu thương ổng sẽ vùng ra chỉ có thằng con là cho ôm còn ôm lại mẹ, hun mẹ. 

À còn dự định 40t về hưu của mình thì mình đang càng ngày càng thấy nó rất khả thi. 10 năm nữa cũng là khoản thời gian hợp lý để saving kể từ bây giờ. Nhà cửa và công việc của Bảo tạm ổn, mình sẽ save riêng cho mục tiêu này. Cố lên, target là sau khi đã save cho má, cho con thì còn 3ty lận lưng, nếu đạt target sớm thì cho phép hưu sớm. Chà mình có khiêm tốn với target này ko nhỉ? Mà hoy kệ, đặt target vừa sức hiện tại thôi, mình đâu phải chuyên gia tài chính đâu mà tính đúng trượt giá và các điều kiện kinh tế. 
Sau khi về hưu thì làm gì??? Nếu về hưu sớm tuổi 35 có khi si nghĩ đẻ thêm đứa nữa nếu lúc đó SG chưa chìm =)) Nói chứ sẽ dành thời gian dạy con và đi học để phát triển bản thân để... dạy con. Có thể mình sẽ đi học thêm chuyên ngành về giáo dục để tham gia vào giáo dục, góp phần cải thiện chất lượng thế hệ tương lai hahaha Trong bộ phim nào đó có nói bất hạnh nhất là con giáo viên và có bạn gái làm tư vấn tâm lý, mình làm giáo viên tâm lý là con mình best bất hạnh luôn

Thôi cái đó hơi xa, enjoy hiện tại là save tiền du lịch với 2 má và rủ rê bà con dòng họ như đợt này cho đi bét nhè hết Phú Quốc đến Thái Lan là cả nhà đều vui luôn. Target năm sau là Sing-Malay go go 

Dạo gần đây ko bất bình với số phận nữa, cảm thấy số phận sắp đặt đúng rồi, mình cứ bình tĩnh sống thôi, người nhiều chỉ số tài giỏi như mình thì bù lại có chỉ số leader - mục tiêu siêu yếu kém chứ giỏi nữa thì thành thiên tài cuộc đời truân chuyên không cần thiết =)) Vì không có mục tiêu nên đột ngột rẽ hướng sống cuộc đời chồng con vun đắp gia đình, vì tài giỏi nên vai trò nào làm cũng tốt và hạnh phúc haha