Trời mưa gió và mình nghĩ là mình cần phải viết cái gì đó
dài dài ướt át nhưng cũng bão giông gió giật như mấy cơn mưa qua nay.
Năm 2020 là năm mình sẽ ba mươi tuổi, viết số ba mươi bằng
chữ ba mươi để không phải đối diện thẳng thắn với điều đó. Mình sẽ vì mình sẽ
chứ mình chưa, mình chưa ba mươi vì chưa đến sinh nhật lần thứ ba mươi của
mình, nó tận cuối năm nên mình sẽ được tận hưởng tuổi 20 thêm một tí nữa.
Mình suýt ba mươi và mình có cả chồng và hai đứa con, quào,
mình vẫn luôn thấy quào về điều này đó, quào quào quào. Thật ra mình nghĩ mình
vốn là người sẽ theo đuổi sự nghiệp, mình sẽ giống mấy chị sếp của mình: độc
thân, mi nhon, trẻ trung, xinh đẹp, cá tính, tóc tai kiểu cọ, màu mè… Nghĩ đến
đó bỗng mình nhớ ra một chị sếp cũng đẹp, cũng mi nhon, cũng cá tính nhưng có
ba đứa con lận, chỉ còn là sếp của mấy chị sếp kia hahaha như một cú tự tát cho
tỉnh người. Mọi sự do mình.
Mỗi người đều có sở trường sở đoản, nhưng việc chấp nhận hay
cố cải thiện sở đoản là lựa chọn của mỗi người. Ví như mình, mình bị mù phương hướng, thảy ra
đường là mình sẽ đi lạc, từ hồi diadiem.com đến giờ google map mình cũng lạc
các bạn ơi, ai hay lạc đường mới hiểu mấy đứa biết rẽ trái rẽ phải im giùm tại
đây nha. Mình đã từng rất là khó chịu với điều đó vì nó làm ảnh hưởng công việc,
cuộc sống và đặc biệt tâm trạng của mình. Có những lúc đang gấp tự nhiên đi lạc
ra tận Bình Chánh hoặc muốn đi về Tân Phú tự nhiên lạc đâu ra bờ kè mà ko biết
bờ kè quận nào luôn, lúc đó mình nhìn những con đường cao tốc dài rộng xe chạy
vù vù chỉ muốn khóc thôi không biết làm sao nữa =.= không khác gì lạc giữa biển
khơi hay bị bỏ rơi trên sa mạc là mấy. Sau nhiều năm vật vã với cái tính mù đường đó
thì mình có chồng, chồng chở đi riết rồi mình nghỉ đi xe máy, mình đi bus hoặc
grab luôn mình không cần phải suy nghĩ đến việc đường xá gì nữa khỏe ghê. Qua
thời gian nhược điểm của mình có thể không còn là nhược điểm nữa và mình cũng
không biết mình nói điều này để dẫn tới ý gì nữa, lạc cmn quẻ như chứng lạc đường
của mình vậy đó các bạn.
Sẵn lạc kể luôn, mình mua đồ cho Giò, có 1 cái áo người ta
giao nhầm có ghi chữ “Worth the wait”. Trời đất ơi giao nhầm mà ý nghĩa sâu sắc
ghê chưa nên mình giữ lại cho nó mặc luôn. Giò là em bé phải đợi ba mẹ có nhà cửa,
công việc ổn ổn rồi mới được ra đời đó nên mình luôn tự nhủ “Worth the wait”. Mình
thấy điều đáng nhất ở đây là sinh ra một đứa ham ăn, niềm an ủi lớn lao cho gia
đình đã trải qua 4 năm với một đứa lười ăn. Cảm giác rất khó tả, mọi căng thẳng,
xung đột phương pháp, khoảng cách thế hệ gì đó về tan biến khi cái miệng ham ăn
cứ há ra đớp đớp như chim non =))
Quay lại chuyện trời mưa, nhỏ giờ mình ở nhà dột, dột cả
nghĩa đen và nghĩa bóng á, tại ba mất sớm. Nhưng gần đây mỗi lần mưa gió, mình
hay nói với B là ở trong nhà không dột sướng quá. Hạnh phúc chỉ cần bấy nhiêu
thôi.
Dạo này, mỗi lần mình kêu Bảo ơi là Bò chạy ra “có 3 Bảo mẹ
muốn kêu Bảo nào” thì mình sẽ phải đọc full họ tên của Bảo mình cần kêu haha
cũng thú vị khi đặt tên ba con giống nhau nhỉ. Có nhỏ em nói chị Lyna cuồng chồng
quá, đặt tên con theo tên chồng, không có tí họ mẹ, chữ lót từ tên mẹ vào luôn.
Ơ thật ra không phải cuồng mà tại tên mình hay xuất sắc quá không thể ghép vào
được cộng với họ của chồng là âm trắc nên càng khó ghép. Mình cũng định là sinh
con gái sẽ lấy họ mẹ và đặt theo tên mẹ nhưng vẫn ra con trai biết sao giờ,
không phải cuồng đâu mà.
Đó, nói một hồi lại quay về chuyện con cái, cuộc đời mình chỉ
quanh quẩn bấy nhiêu, nếu không quẹo qua kể chuyện con thì nói một hồi mình sẽ
thành nói xấu chồng chứ không có thêm footage gì nữa hic. Mình muốn tìm thêm
footage khác nhưng không hiểu sao vũ trụ vẫn xoay về quỹ đạo của nó.
Hoặc là, mình sẽ nói những chủ đề nhàm chán như chuyện ăn
kiêng để giảm cân, mi nhon rồi trang trí này kia top to toe hoa hòe lòe loẹt.
Nhàm vì chỉ nói thôi chưa có thành hiện thực. 6 năm nay chưa xuống được hàng 4
luôn nói làm gì nứa chứ. Là tự bản thân mình chưa đủ nghị lực chứ nói làm gì nứa.
Có cái đợt tóc tai hai lai đồ chưa được bao lâu thì bụng bự rồi cắt tóc rồi đi
đẻ tới giờ đầu tóc đen thùi lùi người ngợm vẫn múp míp. Nhưng thật ra mình nghĩ
là mình được, mình khá là có ý chí đó, khi nào eo ót lại cái tự nhiên lên hình
mình nhiều hơn thôi bớt up hình con lại thooiiiiiii, dĩ nhiên royyyyyy
Hồi đầu năm 2020 mình có viết rất nhiều mục tiêu cho năm mới
á, giờ không dám review vì hình như chưa được cái nào thì phải hahaa, nên mình
chỉ muốn theo đuổi mục tiêu giảm cân hoy nà, mình nghĩ là được cái đó đi rồi tự
nhiên mấy cái kia nó ập tới.
Những ngày mưa gió làm tâm trạng chông chênh nhiều quá, nghĩ nhiều thức về công việc về những việc mình đang làm có đáng hay không. Nhưng rồi cũng phải lựa chọn và bước tiếp thôi, không thể ngừng lại. Điều mình có thể làm là giữ cho tinh thần tích cực, giữ cho mình luôn đúng hướng, giữ cho cảm xúc của mình cuối cùng vẫn là hạnh phúc để làm tiếp. Để được như vậy thì có những lúc phải đối diện với lựa chọn, có những lúc cần phải từ bỏ, có những lúc cần phải bão giông thì mới đến được nơi êm đềm.