Thứ Năm, 25 tháng 4, 2019

Blog mến thương viết quài không xong được một bài


Từ sau Tết đến giờ cũng mở Tâm hồn ra, viết hí hoáy mấy lần và mãi không xong được bài nào.

Từ đó đến giờ kể ra cũng nhiều biến động cuộc đời quá nhỉ hihi

Đầu tiên là chuyện em bé. Quyết định có thêm em bé tưởng như là chuyện dễ dàng, dễ chấp nhận và chờ đợi ở thời điểm này nhưng mình vẫn bị áp lực về cảm xúc và sức khỏe và công việc nữa. Cảm giác không khác lần đầu là mấy. haiz. Nhưng ít ra mình vẫn có chút kinh nghiệm để có thể sắp xếp được một số thứ gọn gàng còn 1 số thứ khác (ít hơn) có thể tự đương đầu được. Còn em bé Bò, mỗi ngày đều nhiều yêu thương hơn, Bò thật sự là điểm kết nối mọi người trong nhà. Làm sinh trắc vân tay xong thấy vui hơn vì mình đã hiểu đúng con mình và thương em bé hơn, muốn giúp em bé trở nên vui vẻ và hạnh phúc.

Thứ hai là chuyện nhà. Thật ra mình cũng không quá áp lực nhưng B quá rối làm mình phải trấn án và tìm thêm plan B, C, D... =.= Chính việc phải trấn an B mới làm mình cảm thấy là gánh nặng. Nhưng dù sao cũng xong và 1 cục nợ trả dần dần. Coi như tạm ổn và có chút kinh nghiệm để mua cái nhà tiếp theo, chờ đủ tiền nữa thôi. Sau đợt nhà này mình hứng thú hơn với thủ tục hành chính, cảm thấy muốn làm chủ các thủ tục phức tạp, nhiêu khê này

Thứ ba là chuyện tiền, chuyện nhà dẫn đến chuyện tiền, vì giảm số tiền vay nen 2 vc gom hết nhiêu tiền đang có để trả bớt thành ra vô sản. Thêm khoản cuối tháng đi chơi gia đình, phải chờ lương tháng 4 để đi haha, kiểu đi chơi mà hơi lo lắng một chút. Đã vậy lại vừa chi mấy triệu làm sinh trắc vân tay nên cảm thấy kiệt quệ quá. Thật ra mình muốn đi nước ngoài…

Thứ tư là chuyện dạy con, tiền học phí hàng tháng đã được xem là khá cao so với gia đình, mọi người khác đều không đồng tính lắm, nhưng do mình đã thống nhất từ đầu là mình quyết định + trường gần tiện đưa đón sinh hoạt nên cũng không ai phản đối gay gắt. Nhưng mình vẫn canh cánh việc này. 2, 3 năm nữa là lên tiểu học, lúc đó sẽ phải đấu tranh thêm lần nữa về việc học ở đâu.

Thứ năm là chuyện mình. Dạo này tâm lý và sức khỏe của mình thay đổi khá nhiều. Mình cẩn phải tìm cách điều chỉnh. Mình cần dành nhiều thời gian cho bản thân hơn, chỉ 1 mình thôi, không hẹn hò với ai, không công việc, không gia đình, không ngủ nướng, không lười, phải làm gì đó năng động và ý nghĩa. Mình đã làm đọc sách, xem phim, dọn dẹp và sẽ thử tiếp nấu ăn và làm đồ chơi với Bò.

Cuối cùng là chuyện tình. Mình với Bảo từ khi qua năm thứ 4 thì không còn cãi nhau nữa, có vẻ đã giải quyết được các bất đồng và chấp nhận nhau. Không có nghĩa là chuyện gì cũng thống nhất được nhưng ít nhất không nảy sinh xung đột nữa, thật là đỡ mệt. Mình thật sự muốn có nhiều con vì mình yêu thích việc “nuôi trồng” các em bé.

An cư thật ra là lạc quan đúng hơn lạc nghiệp nhỉ. Từ khi có nhà của mình thì mình vui vẻ, lạc quan, tích cực hơn hẳn. Cảm thấy mình có thể yên tâm hưởng thụ cuộc sống, có nơi trú ngụ an toàn, có thể tiếp tục tích góp để làm nhiều việc khác.